Vợ lên “cơn điên” chửi cả nhà chồng vì áp lực tâm lý kéo dài…

Cuộc sống gia đình của tôi hiện tại đang rất ngột ngạt, đó là bởi vì mâu thuẫn giữa vợ và mẹ tôi.

Tôi lập gia đình được 9 năm, lấy vợ cùng tuổi. Mẹ tôi là 1 người thế hệ cũ, cụ thương chồng, thương con, để ý từng việc nhỏ nhặt một, tính cũng hơi săm soi, nhiều khi cũng độc mồm, độc miệng chút. Vợ tôi bằng tuổi tôi, tính khá bướng. Gia đình tôi có 2 anh em trai, ở cạnh nhà nhau, ông ở với em tôi, còn mẹ ở với tôi.

Vợ chồng tôi đi làm trong nội thành, từ 7h sáng cho tới 7-8h tối mới về. Bình thường thì cuộc sống không có vấn đề gì, nhưng cứ khi 1 trong 2 bị áp lực thì nhìn người khác bằng mặt không bằng lòng, thường xuyên nói sau lưng nhau. Tôi cũng thực sự là 1 người đàn ông nhu nhược, khi mâu thuẫn tôi thường chọn phương án hòa bình, xoa dịu 1 bên nào đó, không tỏ ra quyết liệt.

Như vậy cũng trôi qua được hơn 9 năm. Vợ tôi thì thường xuyên đòi ra ở riêng, tôi thì nghĩ, bố mẹ tôi đã gần 70 tuổi rồi, sống được bao năm nữa đâu, ở gần cũng tiện chăm sóc, cho các cụ ở gần các cháu nên khi vợ tôi bảo ra ở riêng tôi thường thoái thác, hướng sang chuyện khác.

 

Vừa rồi xảy ra 1 chuyện, đó là vợ tôi đang bị áp lực công việc, áp lực tâm lý, lại cộng thêm đến ngày của phụ nữ nên rất căng thằng, về nhà lại tranh cãi với mẹ tôi về việc dạy bảo con gái tôi. Thế là mâu thuẫn dâng lên đỉnh điểm. Bao nhiêu căng thẳng, nhẫn nhịn của 2 người từ trước tới nay dồn lên, bới móc ra. Thực sự, vợ tôi lúc đó cảm giác lên cơn điên, không biết 1 thứ gì, chửi bới tất cả gia đình tôi, bố mẹ tôi. Túm tay, túm cổ áo mẹ tôi.

Giờ tôi đang ở giữa, không biết làm thế nào. Đứng về phía mẹ thì vợ tôi càng điên hơn, sẵn sàng li hôn, 2 đứa con tôi thì còn nhỏ, tôi thương chúng nó lắm. Còn đứng về phía vợ thì tôi là 1 đứa con bất hiếu. Đúng là tôi quá nhu nhược, không giải quyết triệt để mâu thuẫn của 2 người từ trước. Giờ tới cơ sự này. Giờ mẹ tôi sang nhà em trai tôi ở, 2 người không nhìn mặt nhau.

Mẹ tôi bảo, giờ có tao không có nó, không coi vợ tôi là con dâu nữa. Tôi thấy thương cụ lắm, sợ cụ nghĩ ngợi rồi ốm ra, giờ gần 70 tuổi rồi, sống bao lâu nữa đâu. Tôi thực sự mệt mỏi, không tập trung được công việc, đầu óc thì hay nghĩ lung tung. Chả ai trong 2 bên chịu nhúm nhường cả, cái tôi của họ quá lớn. Tôi đứng giữa cũng quá mệt mỏi rồi.

Viết bình luận

Đặt hàng ngay

1
Xin chào! Vững Trí có thể giúp gì cho bạn không?