Thanh xuân của mình trôi qua thật là vô vị như thế đó các bạn

Chào mọi người,

Có ai như mình không? Nghĩ mà bị buồn quá các bạn ạ. Người ta thanh xuân có bầu có bạn, còn bản thân mình thanh xuân chỉ quanh quẩn trong 4 bức tường. Đáng lẽ ra, ở cái tuổi ấy người ta muốn đi giao lưu khám phá khắp nơi, hoặc tham gia các nhóm đi du lịch để tận hưởng và trải nghiệm những điều thú vị, mới mẻ ở bên ngoài cuộc sống. Thì đối với bản thân mình chỉ có nỗi buồn làm bạn. Không giao tiếp, không có kinh nghiệm sống, cảm xúc thì thay đổi thất thường muốn hòa đồng được với mọi người cũng khó. Mình cũng đã thử làm quen và kết bạn giao lưu với mọi người, may mắn quen được một bạn gái nhưng cũng chẳng được bao lâu thì họ nói chia tay với mình. Trước khi chia tay họ còn nhắn mình và bảo là “mình không có kinh nghiệm sống và họ cảm thấy thật sai lầm khi quen mình”.

Nghe xong những lời nói ấy của người bạn gái mình cảm thấy thất vọng tràn trề, mất hết động lực sống trong cuộc sống. Mình cảm thấy bị vô dụng và tủi thân vô cùng. Nhiều lúc mình tự ngẫm nghĩ lại bản thân mình có những điểm mạnh gì không mà lại trở thành như vậy. Có lẽ chắc cả đời của những người đang mang trong mình căn bệnh trầm cảm này luôn cảm thấy bị sợ hãi trước đám đông, cảm thấy bị tự ti về bản thân nên cả đời cũng mãi chỉ là bóng vật vờ chết. Thanh xuân của mình trôi qua thật là vô vị như thế đó các bạn à. Cũng đầy nước mắt và tủi thân. Có lẽ sống cô độc đến hết đời…

Viết bình luận

Đặt hàng ngay

1
Xin chào! Vững Trí có thể giúp gì cho bạn không?