Trầm cảm vì sinh con

Mình có bé hơn 1 tuổi rồi. Nhưng mỗi khi nghĩ lại ngày đầu mới sinh con, mình vẫn chưa hết hoảng hồn và đến giờ vẫn chưa nghĩ đến sẽ đẻ tiếp đứa nữa.

Thời gian sau khi sinh, mình bị khủng hoảng, lần đầu mới làn mẹ, chưa có kinh nghiệm, thêm nữa bé không chịu bú mẹ, mỗi lần cho con bú là mẹ khóc con khóc, mẹ đẻ mình thì ở xa, nên cũng không được bà gần gũi, hỗ trợ và động viên, chia sẻ. Sau đó, mình bị áp xe vú phải mổ. Có hôm mình đánh bé mà không kiểm soát được hành vi của mình vì bé quấy không chịu ngủ, không chịu bú mẹ. Đêm ngủ không đủ giấc vì mình phải thức hút sữa, 2h/ lần. Có khoảng thời gian trong đầu mình cứ có ý định tự tử khi con khóc, thậm chí cứ như có ai đó giục mình đánh bé thật mạnh, thật đau.

Có 1 lần con khóc mình dỗ không được mình đã thả con vào đống chăn. Có hôm mình chùm chăn kín cả mẹ cả con vì con khóc to, vì ở cùng bố mẹ chồng rất mệt mỏi. Hồi đó không được nhà chồng hiểu và thông cảm, đẻ xong mệt chỉ buồn ngủ còn bảo mình là “không dậy mà vận động suốt ngày nằm ì ra đó”. Lúc nào trong đầu mình cũng có suy nghĩ tiêu cực, rồi còn dọa chồng là nếu mà bức quá là ôm con tự tử”. Hoặc mỗi lần bực lên, không kiểm soát được, mình lại đánh bé, đánh xong lúc hết cơn giận, mình lại hối hận lắm tại sao mình lại đánh một đứa trẻ mà nó không có khả năng tự vệ?

Cộng thêm, chuyện ở cữ khiến mình phát điên, trời thì nóng, bắt mình mặc quần áo dài, quàng khăn, đi tất, ở trong phòng kín, 1 tuần không được đánh răng, được tắm rửa. Mình ức chế, giải thích đủ kiểu cho mẹ chồng và chồng, lại bị chửi mình này nọ, mình khóc và la hét suốt ngày, đòi bỏ con, bỏ nhà đi, tâm trạng lúc nào cũng chán nản. Mẹ bỏ không chăm, chồng đi làm, ngày nào mình cũng ôm con mà khóc, tủi thân.

Lúc đó, đỉnh điểm nghĩ quẩn, đã càm dao tự rạch tay mình tự tử. May sao, được chồng phát hiện, anh ấy cùng em chồng đã dành thời gian ở bên, chia sẻ quan tâm, đưa mình đi chơi, đi dạo, chia sẻ việc chăm con nên mình nguôi ngoai và bình tĩnh trở lại, bớt buồn, cáu gắt, ủ rũ và hết những hành động điên rồ.

Bây giờ, tới nay con hơn 1 tuổi, thỉnh thoảng mình cũng cảm thấy mệt mỏi vì con biếng ăn nhưng quan trọng chồng luôn chia sẻ và quan tâm cảm xúc của vợ nên mình cũng thấy cân bằng hơn, không còn nghĩ quẩn nữa. Tuy nhiên, việc đẻ thêm 1 bạn nữa mình vẫn chưa dám nghĩ đến.

Trầm cảm sau sinh nguy hiểm lắm nếu không có sự chia sẻ từ người thân, đặc biệt là chồng và những người thân trong gia đình. Trầm cảm sẽ không bao giờ có cơ hội xuất hiện nếu như chị em phụ nữ luôn có chồng bên cạnh lo lắng, chăm sóc vợ, hiểu tâm tư tình cảm của vợ, cùng chăm con và cùng vợ vượt qua giai đoạn khó khăn sau sinh. Ngoài ra, người mẹ biết nhận ra dấu hiệu của trầm cảm, để cố gắng vượt qua, tách mình khỏi những định kiến, những ảnh hưởng tiêu cực của môi trường sống, tự tin chăm con theo khoa học mà mình đã tìm hiểu thì sẽ phòng tránh được bệnh trầm cảm và những diễn biến của bệnh.

Viết bình luận

Đặt hàng ngay

1
Xin chào! Vững Trí có thể giúp gì cho bạn không?