Cái giá của sự nghi ngờ

Chị là một bác sĩ Đông y có phòng khám riêng. Nhìn bên ngoài, vợ chồng anh chị khá hạnh phúc. Tuy nhiên, sóng ngầm trong gia đình anh chị là sự nghi ngại về vẻ đẹp trai, hào hoa của anh. Anh có công ty riêng, anh đẹp trai, và có những mối quan hệ ngoài tầm kiểm soát của chị. Trong khi cả ngày chị chỉ loay hoay với công việc và những bệnh nhân thì chồng chị lại thường xuyên đi đây về đó trong những chuyến công tác xa nhà của dân xây dựng.

Ám ảnh việc sẽ có ngày mất anh, nên dù đã ở qua tuổi 40, chị vẫn cố sinh thêm một đứa con trai cho đúng ý nguyện của anh. Nhưng không may, việc sinh nở khó khăn và chị lại thêm bệnh tật, Từ đó, từ lúc nào, chị chìm vào stress nặng với những tưởng tượng vô căn cứ. Chị bủa vây anh khắp nơi bằng cách thuê những thám tử theo sát và rồi về lại dằn vặt anh, khiến cả 2 sống trong những mệt mỏi.

Chị không còn tha thiết gì với nghề. Phòng khám của chị, chị giao cho  quản lý. Thời gian của chị, chị dành hết cho việc giám sát toàn bộ hành động trong ngày của chồng. Thấy việc giám sát của mình không thỏa mãn bởi anh có những công việc xa, công tác dài ngày, chị bắt đầu tra khảo tra khảo, trách mắng, căn vặn, xúc phạm anh… Nghiêm trọng hơn, chị kéo cả con về phía chị, vẽ nên chân dung một người cha vô trách nhiệm, trăng hoa… với những chứng cứ do chị tưởng tượng…

Nhiều lần đau khổ vì hạnh phúc gia đình đang bị biến dạng, anh đã thật tâm tâm sự cùng chị là, sở dĩ anh không mấy quan tâm đến chị chỉ vì công việc hai người khác nhau, chứ anh vẫn còn yêu chị. Và vì lấy nhau chừng ấy năm, quá quen thuộc để mà phải “hình thức này nọ với nhau nữa”. Anh không đủ ga-lăng và không đủ tỉ mỉ để làm vui lòng chị. Tuy nhiên, việc ngoại tình thì anh hoàn toàn không có. Nhưng chị bỏ ngoài tai tất cả, chị cho anh là kẻ dối trá.

Đến khi căn bệnh trầm cảm vì ghen của chị bắt đầu trầm trọng, anh không thể đi đâu, ngoài những giờ làm ở cơ quan. Anh từ chối hết những chuyến công tác xa, những cuộc gặp bạn bè… anh trở thành một vú em chính hiệu vì đứa con trai út gần anh hơn chị. Và căn bệnh trầm cảm khiến chị thờ ơ tất cả, ngay cả với đứa con trai nhỏ. Đến lúc này, anh đưa chị đi các nơi, gặp nhiều thầy thuốc, bạn bè đến gặp gỡ, nói chuyện tâm sự với chị, mong chị khỏi bệnh và anh cũng dành toàn thời gian cho chị, làm mọi cách để chứng minh với chị rằng anh chỉ có mình chị.

Để chị nhanh chóng thoát khỏi trầm cảm, trở lại thành người vợ như xưa, anh đưa chị đi nghỉ dưỡng, tham gia các lớp “ăn kiêng thanh lọc cơ thể”… Mất 3 năm trời chị mới bắt đầu có biểu hiện hồi phục. Cuộc chiến giành lấy sự bình yên của gia đình mà hầu như một mình anh tả xung hữu đột đã có kết quả. Anh bảo quả là, có một người trầm cảm trong nhà, không khác gì sống trong địa ngục. Anh đã thấm thía hậu quả của việc hai vợ chồng chìm đắm vào hai thế giới riêng biệt.

Hạnh phúc không kéo dài mãi mãi, và bản chất của nó là vậy. Có những lúc bạn cần phải chiến đấu qua những ngày tồi tệ để tiến tới những ngày tươi sáng. Hạnh phúc không phải là một trạng thái kéo dài mãi mãi và bạn sẽ không sống trong giai đoạn này cho đến hết cuộc đời. Hạnh phúc là một chuỗi những khoảnh khắc. Vậy nên hãy trân trọng từng khoảnh khắc hạnh phúc dù là nhỏ bé trong cuộc sống để thấy yêu quý cuộc đời hơn.

 

Viết bình luận

Đặt hàng ngay

1
Xin chào! Vững Trí có thể giúp gì cho bạn không?